Thông điệp

Nguyên tắc chỉ trăm bước nữa là tới đỉnh

4.8/5 - 1 Bình chọn - 2018-01-22 - Nguyễn Thị Thanh Nga - 656
Nguyễn Thị Thanh Nga Nguyễn Thị Thanh Nga

Câu chuyện bắt đầu vào một ngày nọ, Anh chàng thanh niên trẻ đang lang thang trong công viên với vẻ chán nản khi vừa trượt buổi phỏng vấn xin việc. Đang lang thang, Anh nhận ra phía trước là một bác cùng quê, hiện là một doanh nhân ở thành phố này.  Ông già đột ngột quay lại, cũng nhận ra anh. Hai bác cháu đang tíu tít hỏi thăm nhau giữa đất khách quê người, đến lúc hỏi về công việc , thấy anh chàng lúng túng , Bác chợt hiểu ra. Ông bác đề nghị hai người cùng tản bộ về khách sạn để nghỉ ngơi nhưng chàng trai khá e ngại mà nói rằng: " Nhưng thưa bác, từ đây tới đó năm, sáu cây số cơ mà. Làm sao đi bộ được ?"

Ông ngắt lời " Bình Tĩnh nào, chưa đầy cây số thôi" , " chưa đầy cây số?" Anh ngạc nhiên hỏi lại ." Thì thế chứ sao" Ông khăng định lại. “ Tôi không tới khách sạn, dĩ nhiên”. Là tôi với cậu tới trung tâm thương mại ở đại lộ 6 đằng kia. Vẻ  khó hiểu, nhưng anh thanh niên vẫn đi theo Ông. Một lát, 2 Bác cháu đã tới được trung tâm thương mại. Không vào trong, mà đứng ngay góc, bác giới thiệu về lịch sử tòa nhà liên quan tới 1 doanh nhân nổi tiếng. Rồi 2 bác cháu lại tiếp tục đi, ông vui vẻ bảo: “Bây giờ chỉ còn hơn cây số nữa” Chàng thanh niên gật đầu vâng dạ và tiếp tục đồng hành cùng ông già. Không lâu sau 2 bác cháu đã tới Carnegie Hall. Dừng lại ở đó, Ông nói vẻ háo hức: Ông thích vẻ mặt của những người mua vé vào nghe hòa nhạc,  nhưng bản thân ông lại không thích nghe hòa nhạc . “ Dừng lại mấy phút, Ông lại tiếp tục đi, vừa đi vừa bảo :

“Nhanh lên còn 800m2 nữa là tới công viên trung tâm rồi, ở đó có 1 con đười ươi vui vẻ, thân thiện lắm” Cả hai lại tiếp tục hành trình, dừng lại thăm chú đười ươi vui vẽ rồi lại lên đường, cách đo hơn 1 cây số, là tiện tạp hóa nhỏ. Ông già bảo, ở đó luôn có loại dưa leo rất tươi ngon. Tuy nhiên, đến đó, ông chỉ nhìn ngắm dưa leo một lúc rồi lại tiếp tục đi. Mới đi chưa lâu, cả 2 lại dừng tiếp ở gốc đường số 90 chỉ để” Ngắn trạm xe điện mới sơn lại” Ông bảo ông không thích màu sơn mới này như vẽ cũ kỹ bấy lâu nay. Vừa qua góc rẽ trạm xe điện, ông chỉ góc đường xa xa phía trước bảo “ Kia là đường Broadway và ngay đầu đường là khách sạn tôi ở. Nó đâu có xa phải không. Đi thôi, chúng ta cần một bữa tối ngon lành” Sau cuốc bộ hơn 6 cây số, Ông nghiêm giọng quay sang cậu thanh niên: “Cậu thấy lần đi bộ này thế nào? Hy vọng cậu không bao giờ quên nó. Đừng bao giờ lo lắng vì đích còn xa. Chỉ cần nghĩ tới cái gì ở cách xa ta một trăm bước thôi, thì dù có xa cách mấy chúng ta cũng thấy rất gần”  

ST

Đánh giá

Xếp hạng:

Top